Hit Enter to search or Esc key to close
Blog thumbnail

Chuyện ghi mùa Covid: Hành trình tự hào

Chuyện ghi mùa Covid: Hành trình tự hào

Blog thumbnail

Khoác thêm bộ đồng phục bảo hộ lên người bạn sẽ có xúc cảm gì?

Với tôi trước tiên đó là cảm giác tự hào và sau đó là… nóng. Ôi chao là nóng, mồ hôi túa ra như tắm. Thế mới hiểu các điều dưỡng, y tá, bác sĩ vất vả thế nào khi họ phải khoác trên mình thêm bộ đồng phục với lỉnh kỉnh đồ bảo hộ để “xông pha” nơi tiền tuyến chống dịch, cứu chữa bệnh nhân.

4 ngày trước, khoảnh khắc biết mình sẽ trở thành 1 trong 18 nhân sự của phi hành đoàn trên chuyến bay nhân đạo tới Séc, tôi như muốn vỡ oà trong niềm tự hào. Còn nhớ lúc nộp xong đăng ký tình nguyện, Đoàn trưởng đã gửi cho tôi tin nhắn: “Bay xong về sẽ phải cách ly 14 ngày đấy. Suy nghĩ thật kỹ nhé em”. Dẫu biết anh lo lắng cho chúng tôi, đặc biệt là những bạn nữ, nhưng tôi kiên định với quyết tâm: “Cách ly 14 ngày em vẫn đi ạ”. Và tôi đã trở thành “huê hậu”, “bóng hồng” duy nhất, “super womannnn” trong một phi hành đoàn đặc biệt như thế đó.

Trước chuyến bay tôi đã mất ngủ. Tôi không lo lắng bất cứ điều gì vì tôi biết Bamboo Airways của tôi đã chuẩn bị mọi thứ tốt nhất và an toàn nhất rồi, việc của tôi là sẵn sàng phục vụ hành khách. Tôi ôn lại toàn bộ kiến thức về an toàn bay và sơ cứu hành khách. Bạn biết đấy, dù tôi đã có kinh nghiệm bay và đang là tiếp viên trưởng của Bamboo Airways, nhưng chuyến bay này rất đặc biệt và nó cũng là chuyến bay dài đầu tiên của tôi.

12 tiếng bay đến Séc và 12 tiếng từ Séc trở về Hà Nội ngay sau đó, tất cả chúng tôi mặc đồ bảo hộ, đeo kính, đeo găng tay để phục vụ hành khách. Để đảm bảo sức khỏe cho cả hành khách và chính mình, trong suốt hành trình bay, chúng tôi luôn xịt khử khuẩn, sát trùng tay, thay găng tay, súc miệng liên tục. Việc phục vụ đồ ăn trên máy bay cũng phải hạn chế để đảm bảo an toàn cho tất cả hành khách. Đồ độ ăn uống đủ dinh dưỡng, không khiến khách bị đói cũng được đóng gói kín cẩn thận và tiệt trùng.

Dù cả tổ tiếp viên được bao bọc kín kẽ và hành khách ai cũng đeo khẩu trang nhưng bao trùm cả máy bay là sự thân thiện sáng lên từ ánh cười trong mắt tất cả mọi người.

Một ngày sau đó chúng tôi về đến Nội Bài. 24 tiếng bay liên tục không khiến chúng tôi mệt mỏi. 14 ngày tiếp theo tự cách ly không khiến chúng tôi nản chí. Bởi tôi biết, khi dịch qua sắc tre xanh lại phủ khắp bầu trời bằng những hành trình Hạnh Phúc.

Thuỷ3-BAV1252

Leave a reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *