Chúng tôi nhớ hành khách như phi công nhớ bầu trời, người đánh cá nhớ biển xanh hay nghệ sĩ nhớ ánh đèn sân khấu. Khi sống chậm lâu ngày, nỗi nhớ ấy càng trở nên da diết. Những ngày chia nhau đi bay, giành lấy từng giây được xuất hiện trong khoang hành khách để chăm sóc khách hàng cảm thấy hạnh phúc như mới vừa hôm qua trở thành chiêu đãi viên.
17 tuổi tôi bước chân vào làng mẫu theo tiếng gọi con tim. Giống như cá với nước tôi sải bước tự do trên sàn diễn lung linh ánh đèn màu. Ước mơ đầu tiên của tôi đã trở thành hiện thực theo cách đơn giản như lẽ tự nhiên vậy. Sự khắt khe và cả những định kiến trong giới tôi luyện tôi thành một chàng trai tự tin và bản lĩnh. 6 năm theo đuổi giấc mơ đầu tiên tôi đã tiếp tục rèn luyện để thực hiện giấc mơ lớn nhất của mình.
23 tuổi, độ tuổi đẹp nhất của nghề mẫu, thế nhưng tôi đã rẽ ngang để rong ruổi với giấc mơ lớn hơn: bay khắp bầu trời! Giấc mơ này đã theo tôi từ thuở nhỏ, ngay trong những lần đi du lịch đầu tiên với bố mẹ. Nhìn những cô chú tiếp viên hàng không thời ấy như những vì sao lấp lánh tự soi sáng đường mình đi, tỏa yêu thương ấm áp cho các hành khách trên tầng mây thứ 9, tôi tự nhủ: Mình nhất định sẽ là một tiếp viên hàng không!
Tôi đến với Bamboo Airways không chỉ là một chữ duyên mà là chữ …tình. Cách tôi được học hỏi nghề, cách tôi được đào tạo bởi các thầy cô và anh chị tiền bối đi trước trong ngôi nhà màu xanh lá luôn lấp lánh ánh sáng của yêu thương ấm áp.
Nếu bạn hỏi tôi thích hành động nào nhất của phi đội xanh lá, tôi thích nhất hành động đặt tay lên trái tim và cúi chào hành khách. Đặt tay lên trái tim không phải để nghe con tim rung động bồi hồi khi được phục vụ hành khách trên máy bay. Đặt tay lên trái tim là lời hứa phục vụ hành khách bằng trái tim, bằng sự ân cần, tận tâm, chu đáo. Bay bao chuyến rồi vẫn cứ thấy bồi hồi và thiết tha khi thực hiện động tác ấy.
Tháng 4 về giữa mùa dịch Covid, tôi nhận tin mình là một trong 3 thành viên trẻ nhất của tổ bay 18 người phục vụ chuyến bay nhân đạo đưa công dân châu Âu về Lithuania. Tôi trân trọng từng phút giây kể từ khoảnh khắc nhận tin đến lúc phi hành đoàn hoàn thành chuyến bay khứ hồi kéo dài tới 23 tiếng. Được đồng hành cùng các thầy cô và anh chị tiền bối dày dạn kinh nghiệm phục vụ khách trong chuyến bay ấy là vinh dự lớn. Tràng pháo tay của hơn 200 hành khách khi chúng tôi tạm biệt họ là một trong những vinh hạnh đầu tiên khi tôi vững bước trên hành trình là chiêu đãi viên Bamboo Airways mà tôi sẽ lưu giữ trọn đời.
Giờ ngồi nhà và chờ đến giây phút được chia nhau đi bay thấy nhớ và yêu Bamboo Airways đến vô cùng.
Cứ mơ đi vì cuộc đời cho phép, cứ bay thôi vì có Bamboo Airways ở bên và phía trước luôn là bầu trời!
Nguyễn Duy Anh – Chiêu đãi viên Bamboo Airways